BLOG CHƯA ĐẶT TÊN là một trang nội bộ của nhóm anh em G7. Chúng ta, mỗi người một công việc, mỗi người một tuổi tác, mỗi người một gia đình, mỗi người một nỗi lo,... Chúng ta đến với nhau cùng ngắm cafe nhỏ từng giọt đắng, hàn huyên nhau chuyện trên trời dưới đất để vơi đi những căng thẳng đời thường. Blog CHƯA ĐẶT TÊN cũng cùng tiển chỉ đó. Hãy nói với nhau những lời dễ thương, ca ngợi vẻ đẹp cuộc sống, tránh những phiền hà không đáng có. Mỗi người có quyền đưa ra những quan điểm, chính kiến của mình về xã hội nhưng nếu muốn, xin bạn vui lòng chọn ở những blog khác!

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Tất niên


TẤT NIÊN
Tác  giả Nguyễn Dũng Nam

Đó là một buổi chiều cuối năm, chiều hăm lăm. Con đường nhỏ ven sông xuống nhà Trần Anh Dũng bị khóa một đoạn vì người ta đang sửa đường đón tết nên buộc chúng tôi phải đi quanh. Đi quanh thì hơi không ưng ý nhưng ngoái lại thấy hóa hay vì biết thêm một lối nữa vào nhà Dũng. Đến nơi bỗng nghe oang oang – Đạo là đạo, đạo cũng là đường, đạo là đạo có chánh và tà, đạo là đường có chính và phụ, khi theo đạo ta quyết theo chánh mà không tà, nhưng khi đi đường ta phải bỏ chính theo phụ nếu chính bị tắt, nhưng than ôi,  phụ đạo hóa ra hiểm hóc hơn chính đạo vì dễ đi lạc ! Hỏi ra mới biết do tắt đường chính nên anh này phải đi đường phụ, do lớ mớ nên đi lạc mãi một hồi mới tìm được nhà Dũng nên nói thế !
Chúng tôi vẫn thường gọi đến nhà Dũng là “xuống” do vì nhà Dũng ở gần sông, ở đây là sông Tam Kỳ, nói về địa hình, sông đương nhiên là chỗ thấp hơn nên dẫu không ở cao mấy nhưng hễ nói xuống sông bỗng thấy hợp lí .  Con đường này tuy không dài lắm, không rộng mấy nhưng có lắm tên gọi, chắc là mỗi người gọi theo cách riêng của mình - đường Hòa Hương, đường Phường 1, đường sưa ven sông, đường xuống vườn cừa, và hôm nay là đường … xuống nhà Trần Anh Dũng. Dẫu gọi tên gì thì vẫn là con đường ấy, nhưng mỗi tên gọi ẩn hiện một kí ức, một hoài niệm, một nỗi-niềm-riêng tùy người, bởi vì cũng chính con đường nhỏ ven sông này đã làm nên một phần diện mạo đáng yêu của Tam Kỳ mà không-nơi-nào-có-được , đó là hương sưa ! Ai không lớn lên ở Tam Kỳ thì thôi, chứ nếu có, thì nhất định không làm nên thì cũng đã để lại hoặc thậm ít cũng nghe nói về con đường sưa ven sông có màu huyền thoại của thị trấn, ký ức và kỷ niệm mùi tỉnh lẻ này. Con đường đã làm người ta lưu luyến và nhớ về  khi phải đi xa chính là con đường dẫn đến nhà Trần Anh Dũng, người sáng lập và quản trị blog chưa đặt tên, thành viên của G7.
Dz Nam, Huỳnh Triều, Dương Tiến Sĩ, Bảy Pháp Sư đến
 sớm, đang làm lễ tiên  thường

Mày râu tới sớm hơn cả là Triều cường, tiếp theo là Chủ tịch rồi đến Dương Tiến Sĩ. Khi chủ nhà phát hiện và hô to “Đã được 4 người rồi !” thì lễ tiên thường được thực hiện ngay với ¼ chai red label của Thi Ngân Khố để dành lại từ hồi tất niên tây lịch. Rõ ràng chủ nhà đã vận dụng “học thuyết trà tam, tửu tứ, du hành nhị” khi thấy đủ bốn người để làm cái tiên thường này.
Bỗng chỉ huy trận đánh, Pháp sư phu nhân, từ trong bếp hớt hãi chạy ra kề tai Dương Tiến Sĩ thì thầm điểu gì đó có vẻ quan trọng khiến bốn tay tiên thường đều ngừng để nghe ngóng. Nghe xong Dương Tiến Sĩ  phá ra cười – Á ha, để tui ! và lập tức cởi đồng hồ, xắn tay áo như chuẩn bị tỉ thí với ai ! Sau một cái ngoắc tay mệnh lệnh của chỉ huy trưởng thì phu nhân Triều cường khệ nệ bưng ra một con gà luộc với đầy đủ dao thớt đi kèm và lắc đầu như mếu – Ui, dai quá Em xé không ra ! Hóa ra mấy bàn tay liễu yếu đào tơ kia không xé nỗi con gà luộc nên cầu cứu. Câu nói “trói gà không chặt” nay lẫy sang “xé gà đã luộc” thì hợp cảnh lắm. Việc đầu tiên của Dương Tiến Sĩ là cầm miếng chanh tươi xát lên hai bàn tay miệng lẩm bẩm – vệ sinh, vệ sinh ! rồi thuận tay cầm bộ lòng gà lên soi mói – Ôi, con gà ni chết là phải, gà không tim làm răng sống được ! rồi thuận tay bóc quả tim cho vào mồm – Tiên thường thiếu mồi sao được ! lúc ấy Chủ tịch mới xen vô – Dương mà xé gà thì đến hồi dọn ra chỉ còn xương !  Mới nói tới đó thấy Bảy Pháp sư cũng từ trong bếp khệnh khạng bưng một rá to có đến hai con gà đang bị bóc tách dở dang chép miệng – Dai, dai thiệt !  Châu Sư Ký lẻo đẽo theo sau trách cứ – Anh Bảy mà xé thịt gà mấy con chó đứng ngó mà chảy nước mắt, ảnh gỡ sạch trơn thịt còn cái xương không biểu chi mà không lâu ! Thế là Chủ tịch cũng bị bắt đi rửa tay để … xé gà và thoáng một cái, 3 con gà luộc đã cốt đằng xương, nhục đằng thịt đâu ra đấy mà chẳng thấy ai kêu dai !  Người xưa nói – vụng múa chế đất lệch, lại nói trăm hay không bằng tay quen cũng đều đúng cả, ít ra là với chuyện xé gà. Ai có việc ấy, riêng các anh tiên thường chắc là đã có mồi trộm để đưa cay nên cứ tủm tỉm cười hoài ! Rồi theo sự chỉ huy của Dung phu nhân nào chanh, nào bột ngọt rồi đường, muối, rau răm, tiêu, hành … được đem ra và chị  ra lệnh – Anh Nam chia các thứ riêng ra rồi cho bóp riêng từng thứ, sau đó mới nhập lại, nhớ là khi đã cho rau vô chỉ trộn thôi chớ không bóp nữa ! Triều cường sốt sắng nhắc lại – Nhớ chưa. Chỉ được trộn thôi chớ không bóp nữa. Trộn thịt gà á ! Đằng sau có ai đó cười khẹt khẹt, hóa ra Lâm Hoa Kiều. Chỉ huy trưởng kêu – Cô lo cái món miến của cô đi chứ đừng có đứng đó mà than thở chó khóc anh Bảy ! Châu Sử Ký kêu trời – Ôi chết em rồi ! Em ngâm miến của em nãy chừ trong … và chạy biến vào trong bếp.
Bộ phận ẩm thực đang tác vụ

Giờ G sẽ từ 5 giờ đến 5 giờ 30 nhưng nghị quyết cũng có nói là hễ có mặt quá bán là được quyền khai mạc và ai cũng phải đến sớm hơn để tham gia công tác hậu cần. Gậy chỉ huy được giao cho Pháp sư phu nhân, tham mưu trưởng là Châu Sử Ký, công tác dân vận có phu nhân của Triều cường, yểm trợ có phu nhân của Lâm Hoa Kiều … và rồi, buổi tiệc tất niên đã được thực hiện đúng giờ giấc và mọi người cùng đúng hẹn, vài hội viên vắng mặt có báo trước, riêng Chánh văn phòng không về kịp là đáng tiếc, và, đã đến lúc điểm hỏa nên thấy chủ nhà đứng lên khệnh khạng thưa  – Kính thưa các anh và các bạn. Năm nay nhóm G7 chúng ta tổ chức tất niên ở nhà em đây là cũng có lí do … nên em kính chúc các anh chị và các bạn sang năm mới được nhiều may mắn và xin mời nâng ly tiễn năm cũ !  Thế là không kiểu cách, chẳng nề hà, mà có ai đâu để mà nề hà kiểu cách mới được chứ, mọi người cùng chạm li, mỗi cái chạm là một lời chúc kiểu G7 – sau Tết xin mấy cây tre làm lại cái hiên cho cổ là được  – đô Mỹ, đô Úc lên xuống không sao chớ đô anh mà lên là bả cấm cửa luôn đó  – anh không sợ gãy súng mà sợ hết đạn, trăm sự nhờ em  …  mà chỉ người này mới hiểu người kia muốn gì !
Không khí thật vui vẻ

Tại buổi tất niên vấn đề tình-thương-mến-thương của G7 được nói đến nhiều và thấy cần (một ý kiến) – phải có một cái qui chế hẳn hoi để tránh đi lạc đường (ý kiến khác) – cái blog chưa đặt tên là một thành qủa đáng khích lệ nhưng cái để đưa lên còn ít và chưa được quản trị (một ý nữa) – cần kết nạp chính thức mấy hội viên đã có đút lót hẳn hoi (chuyện tối lữa tắt đẻn) – các hội viên cơ nhỡ không được đứng núi này trông núi nọ (rồi chuyện cây nhà lá vườn) – hội viên nào có sản phẩm làm ra nhớ đem biếu anh em để biết đường tiếp thị,  v.v…

Bị chú: tại bữa tất niên ở nhà Chủ tịch, sau đó 2 ngày, thì nghe nói có người gửi quà tặng đến, quà được gói kỹ và ghi tên người nhận hẳn hoi, đến khi mở ra mới biết là của hãng bánh kẹoThái Bình gửi biếu ! Có người đàm tiếu là gửi xong chủ hãng quấn chăn nằm do … tiếc của đến khi hỏi ra mới biết là không phải vậy. Người tặng quà không đến được là do phải đi về quê vợ của thằng em trai làm đầy tháng cho cháu trai gọi là ông nội bác. Thế mới biết miệng thế gian có bao giờ ngay đâu ! Xin hoan nghênh và cảm ơn anh Thưởng. G7 chúc anh thu được hết tiền hàng trước khi năm mới sang và tung hàng ào ạt ra ngay khi năm mới tới để Tết sang năm anh lại gửi quà tặng y chang như năm ni vậy.
Riêng Chủ tịch hội vì không phải là nhà sản xuất nên không có sản phẩm vậy xin lấy cái mẫu chuyện cuối năm này làm quà gửi đến toàn thể hội viên với lời chúc Tân Niên Hạnh Phúc. Từng hội viên khi đọc xong mẫu chuyện này thì coi như đã nhận quà cá nhân rồi thì chớ nên nhỏ to bàn chuyện bãi nhiệm chủ tịch nữa. Được như vậy thì người ngồi trên cái long … ghế này sẽ rất vui lòng mà kết thúc câu chuyện cuối năm vậy ! Kha kha !
NDN



Thử làm một cái video clip cho ngày tết khi vô tình online. các anh có nhu cầu xin vào trang này tải phần mềm Windows Movie Maker rồi làm thử cho vui! Chúc thành công!
http://down24.net/thu-thuat/phan-mem/item/windows-movie-maker.html

1 nhận xét:

  1. MC muốn góp ý gì thì cứ nói, chứ mắc chi sợ "ổng giận", ổng mà giận MC, tôi chết liền!

    Trả lờiXóa