BLOG CHƯA ĐẶT TÊN là một trang nội bộ của nhóm anh em G7. Chúng ta, mỗi người một công việc, mỗi người một tuổi tác, mỗi người một gia đình, mỗi người một nỗi lo,... Chúng ta đến với nhau cùng ngắm cafe nhỏ từng giọt đắng, hàn huyên nhau chuyện trên trời dưới đất để vơi đi những căng thẳng đời thường. Blog CHƯA ĐẶT TÊN cũng cùng tiển chỉ đó. Hãy nói với nhau những lời dễ thương, ca ngợi vẻ đẹp cuộc sống, tránh những phiền hà không đáng có. Mỗi người có quyền đưa ra những quan điểm, chính kiến của mình về xã hội nhưng nếu muốn, xin bạn vui lòng chọn ở những blog khác!

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

VĨNH BIỆT THẦY GIÁO DƯƠNG CÔNG VINH


Để chia xẻ nỗi buồn khi chia biệt một người bạn, một đồng nghiệp mới ngày nào đây còn gặp gỡ, uống chén trà đàm đạo chuyện đông tây, kim cổ; nhấp chung rượu say câu thơ tiếng hát; gần nhất là ngày tết Thượng nguyên (Nguyên tiêu) năm Nhâm Thìn, anh hãy còn vui chung niềm hứng khởi đón ánh trăng tròn trong ly rượu đầy vơi... Bao trăn trở với trang giáo án, cuộc nhân sinh còn mất đâu ngờ; cơn bạo bịnh quái ác đã mang Anh đi đến Thế Giới Địa Đàng hay Thế Giới Thiên Đàng chẳng ai biết. Chỉ biết một điều rằng: vắng anh, chúng ta thiếu vắng một con người...

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

KHÚC LÃNG DU

KHÚC LÃNG DU 

Nghêu ngao một khúc lãng du
Gói lòng hát giữa sa mù trần gian
Nhãng quên nghiêng đảo bàng hoàng
Gió - trăng, trời - nước bao phen say cuồng
Chín vàng mùa dỡ trái buông
Rơi vào tâm thức nỗi buồn thế nhân

 Lá vàng chưa kín bàn chân
Thu phai ngái ngủ chiều bâng khuâng chiều
Ta về tự cõi cô liêu
Giữa cơn miên mộng bao điều xót đau
Mịt mờ giữa kiếp vàng thau
Mở trang sách, chữ nhạt màu sắc – không

Trái tim quẫy đạp bao lần
Rịt trong rối rắm mông lung lưới đời
Xốn xang được mất, buồn vui
Mỏi lòng ngoãnh lại xa xôi cõi về
Mười lăm năm chậc cơn mê
Đời dâu bể nhớ lời thề nguyện xưa?

TAD

VUI BUỒN TRONG CÕI MỘNG


VUI BUỒN TRONG CÕI MỘNG

 Vui một chút, không vướng bận nhân gian;
Thả hồn theo cánh hoa, mầm lá.
Trong sâu thẳm cõi lòng chẳng gợn tục,
Miên man say chút tình bất chợt,
Giật mình, nhìn chẳng phải thế gian.
Cõi hư vô, ấy thật cõi tiên.
Sao vội vui, ngoảnh lại gió trăng không còn thực...

 Buồn một thoáng, nghĩ mình không đáng sống;
Quẩn quanh, sớm tối kiếp người.
Ăn, uống, nói, cười như vô thức;
Biết đâu có chốn trần ai.
Nhìn chẳng thấy, nghe chẳng như thổn thức;
Trái tim yêu lặng đập nhịp đam mê.
Sao vội buồn, chuyện thực ảo, vẫn hư vô...
                                        Mạnh Hạ, Nhâm Thìn
                                                Ngọc Bảy

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Thử làm một slide ảnh

Tôi góp ý bác Thưởng nên giới thiệu ảnh của nhóm ở dạng slide thế này có vẻ hấp dẫn và ít tốn diện tích canh tác hơn bác ạ!
Kính chúc mọi người vui vẻ!