THƠ SƯU TẦM
(Cùng đọc và ngẫm nghĩ)
Một buổi tối cuối tuần, bên ly rượu cùng bạn bè và đồng nghiệp, ôn lại chuyện cũ người xưa. Nhớ cái nghĩa, cái tình một thời đói cơm lạt mắm. Khổ thì khổ thật, nhưng tình bạn, tình thầy kể mấy cho vừa... Càng nói, chúng tôi càng tiếc nuối quá khứ với bao dấu ấn không thể nào quên, kỷ niệm tươi rói như vừa mới ngày hôm qua. Chúng tôi lan man chuyện thời bao cấp, những chuyện cười ra nước mắt. Rồi lại đến với cái thời kinh tế thị trường (đúng là cái thời mở cửa, mở tất, cái gì cũng mở....). Ai cũng mừng trước tốc độ phát triển đến chóng mặt của đời sống, kinh tế- xã hội; nhưng cũng ngao ngán cho cái thế thái nhân tình. Trước khi chia tay, thầy giáo cũ của chúng tôi vừa cười vừa nói: "Thầy đọc cho tụi em nghe bốn câu thơ này nhá!"
"Men rượu cay, tuy cay mà ngọt
Men tình ngọt, tuy ngọt mà cay
Rượu giết ta say, ngày mai ta tỉnh
Tình giết ta rồi an giấc ngàn thu"
(Người sưu tầm và gửi đăng Nguyễn Thị Dung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét