VỨT CÁI ROI TRÂU
Tặng người chăn trâu
Tưởng đâu xa lãng cõi đời
Miên man đùa với mây trời, cỏ cây
Ngồi quán gió, ngắm đèo mây
Áo trăng, chiếu cỏ tháng ngày ... chăn trâu
Tưởng đâu tóc rối bạc màu
Về ôm cần trúc chân cầu nước trôi
Đi không hỏi, ở không mời
Thung thăng đồng vắng, bể khơi một mình
Vậy mà tự cõi lung linh
Em về hiển hiện dáng hình kiêu sa
Vậy mà "trong ngọc trắng ngà"
Em về chuốc rượu cho ta say mềm
Lạy tìm hai chữ bình yên
Cho ta úp mặt vào miền hư không
Cho ta trốn khỏi oi nồng
Cõi trần sắc sắc không không rực mầu
Thôi đành vứt cái roi trâu!
BLOG CHƯA ĐẶT TÊN là một trang nội bộ của nhóm anh em G7. Chúng ta, mỗi người một công việc, mỗi người một tuổi tác, mỗi người một gia đình, mỗi người một nỗi lo,... Chúng ta đến với nhau cùng ngắm cafe nhỏ từng giọt đắng, hàn huyên nhau chuyện trên trời dưới đất để vơi đi những căng thẳng đời thường. Blog CHƯA ĐẶT TÊN cũng cùng tiển chỉ đó. Hãy nói với nhau những lời dễ thương, ca ngợi vẻ đẹp cuộc sống, tránh những phiền hà không đáng có. Mỗi người có quyền đưa ra những quan điểm, chính kiến của mình về xã hội nhưng nếu muốn, xin bạn vui lòng chọn ở những blog khác!
Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012
Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012
CÓP NHẶT NIỀM VUI
Một ngày miệt mài trên cái nắng
Trong cái gió ngoài cái nóng
Giữa cái mông lung cõi thực ảo có không;
Chợt mỉm cười khi bắt gặp một điều thú vị
Đung đưa sắc tím bằng lăng,
Chói chang đỏ rực khoảng trời hoa phượng,
Nhạc ve dồn đuổi nắng hè, tiếng trống trường khép mở thời gian...
Chiều, trời sấm chớp, vần vụ chực trút nước,
Gió xua đuổi cả những đám mây trĩu nặng,
Không gian chuyển màu tối sáng thực ảo vô thường;
Nước mang niềm hạnh lạc đến trần gian,
Cây cối hồi sinh, người vơi nhọc khó,
Nụ cười ai cất lên niềm hạnh phúc,
Cả vũ trụ hân hoan, nghe trong đêm mộng mị, tiếng trở mình...
Trọng hạ- Nhâm Thìn
Ngọc Bảy
Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012
Thơ chơi
Thuyền đà
về đến bến
chưa
Bờ xa
gió lật
vạt thưa
đợi chờ
Cỏ nằm mơ,
trăng nằm mơ
Người đi
xa
lắc xa lơ
lâu rồi
Có nghe
tim vỗ bồi
hồi
Nhắc câu xưa cũ
… thả xuôi
mái chèo
Nhắc câu xưa cũ
trong veo
Thời gian
vùn vụt qua đèo
quạnh hiu
Rưng rưng
đợi dưới bóng chiều
Thuyền về đến bến
thả neo.
Trăng
tròn
Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012
Chiêm ngưỡng và nhận xét
Bức hình này cũng đẹp, các bác xem và cho biết ý kiến nhận xét nhé!
Nhớ có lần Lê Ngọc Bảy đọc cho tui nghe câu Kiều:
Sự đời đã tắt lửa lòng
Thì chen vào chốn bụi hồng mà chi
Vậy mà giờ đây, có người không biết có tắt lửa lòng hay chưa mà trốn đời đi ... chăn trâu. Vậy mà vẫn bị hồng nhan chạy theo quấn quít thì như mấy bác có chịu thấu không? Tui chịu!!!
Nhớ có lần Lê Ngọc Bảy đọc cho tui nghe câu Kiều:
Sự đời đã tắt lửa lòng
Thì chen vào chốn bụi hồng mà chi
Vậy mà giờ đây, có người không biết có tắt lửa lòng hay chưa mà trốn đời đi ... chăn trâu. Vậy mà vẫn bị hồng nhan chạy theo quấn quít thì như mấy bác có chịu thấu không? Tui chịu!!!
Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012
Chép lại một bài thơ anh em đọc chơi. Bài thơ tặng một em Hà thành.
Chỉ xin anh làm chiếc khăn khi em khóc
Thấm khô giọt lệ buồn em mang
Thơ Thu Phong
Tam kỳ, 2008
NƠI ĐÓ LÀ BÌNH YÊN
Chỉ xin anh làm chiếc khăn khi em khóc
Thấm khô giọt lệ buồn em mang
Thơ Thu Phong
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ nghe
Lời trái tim em biết hát
Anh sẽ kể em nghe
Những buổi chiều
Mình anh lang thang trong quán nhạc
Ly cafe để quên
Bong bóng vỡ,
cơn mưa chiều dịu mát.
cơn mưa chiều dịu mát.
Rồi anh sẽ hát em nghe
Trịnh Công Sơn,
bài Nguyệt ca
huyền
hoặc
Buồn hơn cả ánh trăng.
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ nghe
Tiếng trái tim em biết khóc
Em sẽ kể anh nghe
Đêm Hà Nội
Nồng nàn như trong cổ tích
Chao chao chùa Trấn Quốc
Sóng Tây Hồ
làm vỡ cả vừng trăng.
làm vỡ cả vừng trăng.
Rồi em sẽ đọc anh nghe
Những mùa thu
buồn
như không có thật
buồn
như không có thật
Hồ Gươm lung linh bóng nguyệt
Lời thơ hiền và đẹp như tranh
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ làm chiếc khăn
Mỗi khi em khóc.
Tam kỳ, 2008
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)